Cho dù phát triển các truyền thống của riêng mình như: Ikebana, Karate hay Sushi; hoặc cải tiến dựa trên những ý tưởng khác như ô tô, đồng hồ và thậm chí cả Disney, rõ ràng là Nhật Bản tự hào về công việc của mình và luôn nỗ lực cho sự hoàn hảo. Một trong những lĩnh vực phổ biến nhất để hỗ trợ khẳng định này là lĩnh vực kiến ​​trúc. Các kiến ​​trúc sư Nhật Bản đã phát triển các tòa nhà trên toàn cầu, và nổi tiếng về sự chú ý đến từng chi tiết và ý tưởng độc đáo. 

Hãy cùng tìm hiểu về một số kiến ​​trúc sư Nhật Bản nổi tiếng từng đoạt giải thưởng và công trình mang tính biểu tượng nhất của họ mà chúng tôi đã tổng hợp sau đây:

1. Tange Kenzo

Tange Kenzo (1913 – 2005) được biết đến là người làm nên bộ mặt của kiến trúc thế kỷ 20. Phong cách kiến trúc của ông được tạo nên với những sự hòa trộn từ các phong cách kiến trúc phương Tây kết hợp với phong cách kiến trúc Nhật Bản để tạo nên những điểm độc đáo cho nền kiến trúc thế kỷ 20.

Thuở nhỏ, Tange Kenzo cùng gia đình sinh sống tại Hankou và Thượng Hải, Trung Quốc. Sau khi người chú của ông qua đời, gia đình ông dời về sống tại Nhật Bản. Tại đây, gia đình ông sống trong một làng quê nghèo tại Ima Imabari thuộc đảo Shikoku, Nhật Bản.

Ông là một người có tính cách nhẹ nhàng, phóng khoáng và có một niềm đam mê mãnh liệt với những công trình kiến trúc, nghệ thuật và những thiết kế ứng dụng cho cuộc sống. Nhanh chóng bén duyên với nghệ thuật từ nhỏ từ khi ông chuyển đến Hiroshima để học trung học. Tại đây, ông đã bắt gặp những hiện đại của Thụy Sĩ, ông theo học tại Đại học Tokyo khoa kiến trúc. Vào năm 1946, ông trở thành trợ lý cho giáo sư tại Đại học Tokyo và mở xưởng thực nghiệm cho riêng mình. Sau đó, ông cũng dạy kỹ thuật đô thị với tư cách là một giáo sư, và một số sinh viên của ông đã trở thành những kiến ​​trúc sư nổi tiếng. 

Những ảnh hưởng từ nhỏ về các phong cách kiến trúc phương Tây đã hình thành nên cho ông một phong cách kiến trúc riêng biệt và những ảnh hưởng sâu rộng đến các thiết kế với phong cách kiến trúc hiện đại. Các thiết kế của ông mang một sự thanh đạm và tao nhã của phương Tây, những công trình kiến trúc trên thế giới và được kết hợp cùng với những phong cách kiến trúc cổ điển của Nhật Bản tạo nên một thiết kế đặc sắc, nét đẹp truyền thống và hiện đại. 

Từ những phong cách thiết kế đặc biệt và tận dụng các thiết kế phương Tây kết hợp cùng với nét kiến trúc đặc trưng truyền thống của Nhật Bản, Tange Kenzo đã mang đến nhiều công trình đặc sắc, mở ra những thiết kế hiện đại tại Nhật Bản và đem lại cho đất nước nhiều công trình mang tính lịch sử.

Nhà thi đấu quốc gia Yoyogi được ông thiết kế với ý tưởng phần mái được lấy từ “cung điện Xô Viết”. Ông muốn tạo nên một công trình sân vận động thể thao độc đáo nhất không chỉ riêng tại Nhật Bản mà trên toàn thế giới. Với sự kết hợp của các yếu tố Nhật Bản ông thiết kế phần mái theo những mái đền. Thiết kế của ông được chấp thuận và khi hoàn thiện công trình mang đến sự ấn tượng và kinh ngạc của nhiều người trước công trình đặc sắc này.

Công viên Tưởng niệm Hòa bình Hiroshima được ông thiết kế với một trục thẳng nối liền 3 điểm bảo tàng, đài tưởng niệm và tòa nhà mái vòm bom nguyên tử. Công viên được thiết kế với một khu vực rộng lớn là nơi đã hứng chịu khi bom nguyên tử ném xuống khu vực này. Toàn bộ công viên được thiết kế với những lối kiến trúc hiện đại, một sự sống mới trên khu đất này. Riêng tòa nhà mái vòm bom nguyên tử được ông giữ lại để thể hiện chứng tích lịch sử cho vụ ném bom.

Tòa nhà văn phòng chính quyền tỉnh Kagawa được ông thiết kế với phong cách kiến trúc truyền thống trên nền kiến trúc hiện đại. Điểm nổi bật của công trình có thể nhìn thấy rõ ở hệ thống cột trụ và xà ngang từ bên ngoài. Ông lấy ý tưởng thiết kế tòa nhà này từ những ngôi chùa truyền thống của Nhật Bản. Nhìn bên ngoài tòa nhà như được xây dựng từ gỗ, tuy nhiên các vật liệu đều là bê tông, cốt thép.

Trong suốt giai đoạn sự nghiệp của mình, Tange Kenzo mang đến nhiều công trình đặc sắc, đóng góp công sức không hề nhỏ cho bộ mặt kiến trúc của Nhật Bản nói riêng và thế giới nói chung. Những công trình của ông đem lại những thiết kế hiện đại, mang đến sức sống mới cho toàn bộ nước Nhật. Với những công trình vĩ đại trong sự nghiệp của mình, ông vinh dự nhận được nhiều giải thưởng lớn và danh giá như: giải Asahi 1964, huân chương văn hóa năm 1980, giải thưởng Pritzker vào năm 1987, và giải thưởng của Hội nghệ thuật Nhật Bản năm 1993, huy chương vàng RIBA, AIA và Viện Hàn Lâm kiến trúc Pháp.

2. Maki Fumihiko

Maki Fumihiko sinh ngày 6/9/1928 tại Tokyo, Nhật Bản. Ông là một kiến trúc sư Hiện đại nổi tiếng thế giới. Là học trò của Tange Kenzo tại Đại học Tokyo, Maki Fumihiko tốt nghiệp năm 1952. Sau đó ông chuyển đến học tại Học viện Hàn lâm Nghệ thuật Cranbrook tại Bloomfield Hills, Michigan, Mỹ. Sau đó, ông lấy bằng thạc sĩ kiến trúc tại Đại học Harvard. Sau khi ra trường, ông làm việc cho các hãng Skidmore, Owings & Merrill ở New York và Sert Jackson và cộng sự ở Cambridge. Năm 1956, ông làm trợ lý giáo sư tại Đại học Washington và thiết kế công trình đầu tiên trên đất Mỹ là Trung tâm nghệ thuật Steinberg. Trong suốt thời gian làm việc trên đất Mỹ, Maki Fumihiko đã trải nghiệm được những kinh nghiệm thẩm mỹ về cả phương Đông và phương Tây và tạo dựng được cho mình một khiếu thẩm mỹ đa dạng để đáp ứng mọi loại khách hàng.

Năm 1965, Maki Fumihiko quay lại Nhật Bản mở văn phòng thiết kế Maki và cộng sự tại Tokyo. Hầu hết những công trình của ông được xây dựng tại Nhật Bản. Vật liệu ưu thích của ông là các vật liệu truyền thống của kiến trúc hiện đại như: thép, bê tông, kính… nhưng được mở rộng ra các vật liệu mới như nhôm và thủ pháp mới như khảm, chạm… Ông rất quan tâm đến việc ứng dụng các kỹ thuật cao vào công trình của mình. Mặc dù tự nhận mình là người theo chủ nghĩa Hiện đại, nhưng kiến trúc của ông lại rất quan tâm đến truyền thống lịch sử Nhật.

Maki Fumihiko là người đưa ra khái niệm “oku” trong kiến ​​trúc. “Oku” là một khái niệm xoay quanh các không gian được tạo ra bởi các đường viền của một cấu trúc. Để hiểu rõ hơn khái niệm “Oku”, du khách nên xem các tác phẩm của Maki Fumihiko như: Spiral hoặc trụ sở TV Asahi ở Tokyo, Bảo tàng Shimane Museum of Ancient Izumo, hoặc Bảo tàng Aga Khan ở Toronto. Nhiều tác phẩm nổi tiếng của ông nằm ngoài Nhật Bản, và nếu du khách tình cờ đến khuôn viên MIT ở Massachusetts, phần mở rộng MIT Media Lab cũng bắt nguồn từ bàn vẽ của Maki Fumihiko.

3. Ando Tadao

Ando Tadao – một cái tên được nhắc đến như một niềm tự hào của đất nước Nhật Bản, là một nhà kiến trúc sư tài ba. Những công trình của ông đã trở thành một biểu tượng, một nét đẹp độc đáo và mới lạ của Nhật Bản. Ando Tadao sinh ngày 13/9/1941 tại Osaka, Nhật Bản. Ông là một con người kiên trì, chăm chỉ luôn khát khao thực hiện đam mê của mình và nổi bật nhất đó là trở thành kiến trúc sư nổi tiếng mà chưa hề qua một trường lớp đào tạo về kiến trúc nào.

Năm 15 tuổi, khi nhìn thấy những người thợ đến sửa chữa cho nhà của mình, cậu bé Ando Tadao đã cảm thấy vô cùng thích thú với công việc đó. Nhưng cuộc đời của Ando Tadao lại bén duyên với quyền anh. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, Ando Tadao đã vượt qua vòng đấu chuyên nghiệp, với mỗi trận đấu thắng, anh sẽ được trả 4.000 Yên. Tuy nhiên, sau khi chứng kiến một buổi tập của một người tầm cỡ vô địch thế giới thì Ando Tadao nhận ra rằng mình sẽ không bao giờ có thể được như vậy nên anh đã từ bỏ sự nghiệp võ sĩ. Sau khi từ bỏ con đường võ sĩ, Ando Tadao quay trở về với đam mê thuở ban đầu của mình đó là kiến trúc, thế nhưng anh quyết định là tự học thay vì theo học ở trường lớp để không tạo ra gánh nặng cho gia đình mình.

Năm 18 tuổi, anh bắt đầu hành trình khám phá của mình khi tìm đến những công trình kiến trúc như: đền, miếu và các tòa nhà tiêu biểu của Nhật Bản. Năm 20 tuổi, Ando Tadao bắt đầu đi đến các nước Châu Âu, Châu Mỹ với mong muốn chiêm ngưỡng những công trình kiến trúc vĩ đại trên thế giới. Sau khi rong ruổi ở nước ngoài trong suốt khoảng thời gian từ 1962 – 1969, năm 1969 ông trở về quê hương và tạo nên nhiều công trình nổi tiếng làm nên tên tuổi của mình.

Ando Tadao coi trọng sự đơn giản của thiết kế – sự pha trộn giữa hư vô và không gian trống, với một chút tự nhiên. Các thiết kế của ông ấy chịu ảnh hưởng của tôn giáo và lối sống Nhật Bản và tác phẩm của ông có thể mang đến cho người ta cảm giác “Zen” với các bề mặt lớn và cách sử dụng sáng tạo ánh sáng tự nhiên. Đặc biệt là Nhà thờ Ánh sáng của ông ở Osaka trưng bày tác phẩm nghệ thuật này với ánh sáng hình chữ thập được hình thành bởi ánh sáng từ bên ngoài qua các khe giữa các bức tường. Các công trình đáng chú ý khác là Omotesando Hills ở Tokyo, Bảo tàng Nghệ thuật Chichu và Ngôi nhà Benesse ở Naoshima, và Bảo tàng Nghệ thuật Tỉnh Hyogo. Ông không chỉ thiết kế các tòa nhà ở Nhật Bản mà còn ở các nước châu Á khác, châu Âu và Mỹ.

4. Kikutake Kiyonori

Kikutake Kiyonori (1928 – 2011) là một kiến ​​trúc sư nổi tiếng người Nhật được biết đến như một trong những người sáng lập nhóm Metabolist (Trao đổi chất). Kikutake Kiyonori đã có ảnh hưởng lớn đến kiến ​​trúc thành phố mang tính cách mạng giữa những năm 1960 và 1990. Phong trào Metabolist được biết đến với sự pha trộn thú vị giữa kiến ​​trúc truyền thống của Nhật Bản với kiến ​​trúc hiện đại của phương Tây thời hậu chiến. Họ đã thiết kế các tòa nhà có lưu ý đến cuộc sống của cư dân thành phố và nhu cầu dễ dàng thích nghi với hoàn cảnh sống và làm việc luôn thay đổi của họ. Trong thời hậu chiến, nền kinh tế bắt đầu phát triển vượt bậc và phong trào Metabolist cũng phát triển theo. Một số tòa nhà của họ trông giống như tàu vũ trụ, và tòa tháp Nakagin Capsule nổi tiếng do Kikutake thiết kế, được xây dựng chỉ trong 30 ngày ở Tokyo là một trong những ví dụ điển hình về phong cách kiến ​​trúc đang dần biến mất này.

Kikutake Kiyonori được biết đến nhiều nhất với dự án “Thành phố biển” năm 1958, là một phần của Tuyên ngôn Trao đổi chất được đưa ra tại Hội nghị Thiết kế Thế giới ở Tokyo năm 1960 dưới sự lãnh đạo của Kenzo Tange. Ông cùng với thành viên Kisho Kurokawa được mời triển lãm tác phẩm tại triển lãm “Kiến trúc có tầm nhìn” ở New York năm 1961, qua đó những người theo chủ nghĩa Trao đổi chất đã được quốc tế công nhận. Kikutake Kiyonori tiếp tục hành nghề cho đến khi qua đời vào năm 2011, xây dựng một số tòa nhà công cộng quan trọng trên khắp Nhật Bản cũng như giảng dạy quốc tế. Ông cũng là Chủ tịch và sau đó là Chủ tịch danh dự của Viện Kiến trúc sư Nhật Bản .

Trong sự nghiệp của mình, Kikutake Kiyonori đã nhận được nhiều giải thưởng ở cả quê hương Nhật Bản và quốc tế. Chúng bao gồm Giải thưởng Học viện Kiến trúc Nhật Bản (1970) và Giải thưởng UIA (Union Internationale des Architectes) Auguste Perret (1978).

5. Kurokawa Kisho

Kurokawa Kisho (1934 – 2007) là một trong những kiến trúc sư hàng đầu Nhật Bản trong thế kỷ XX. Ông cũng là một trong những người sáng lập nhóm Metabolist (cùng với Tange Kenzo, Kikutake Kiyonori và Maki Fumihiko) nổi bật trong suốt thập niên 1960. Kurokawa Kisho luôn ủng hộ cách tiếp cận triết học nhằm hiểu được bản chất kiến trúc rồi đưa nó vào công trình của mình.

Ông lưu ý rằng vô thường và không chắc chắn là một phần của cuộc sống ở Nhật Bản mà ông chuyển thành các tòa nhà có thể tháo rời và thích nghi được. Ý tưởng của người Nhật về việc thiên nhiên tươi đẹp như nó cũng trở lại trong tác phẩm của Kurokawa Kisho; vật liệu được sử dụng như nguyên bản của chúng mà không cảm thấy cần phải che phủ chúng hoặc sử dụng màu sắc không tự nhiên. Sự cởi mở để thay đổi là một trụ cột khác của phong trào Trao đổi chất, với các đơn vị dễ dàng hoán đổi cho nhau là một phần không thể thiếu của phong trào. Việc tái chế này cũng làm cho các tòa nhà Metabolist trở nên bền vững, vì vậy theo một cách nào đó, chúng đã đi trước thời đại. Nhà hát Quốc gia Bunraku ở Osaka, Bảo tàng Nghệ thuật Thành phố Nagoya, Trung tâm Nghệ thuật Quốc gia ở Roppongi (Tokyo) và Bảo tàng Nghệ thuật Hiện đại Tỉnh Saitama là một trong những tác phẩm đáng chú ý của Kurokawa Kisho. Ông cũng thiết kế nhiều tòa nhà ở nước ngoài, trong đó có một cánh của Bảo tàng Van Gogh nổi tiếng ở Amsterdam.

6. Ito Toyo

Ito Toyo sinh ngày 1/6/1941 tại Seoul, Hàn Quốc. Cha ông là một doanh nhân có niềm yêu thích với đồ gốm sứ thời kỳ đầu triều đại Yi của Hàn Quốc và các bức tranh theo phong cách Nhật Bản. Năm 1943, Ito Toyo cùng mẹ và hai chị gái quay trở lại Nhật Bản. Hai năm sau, cha của ông cũng về Nhật Bản, và gia đình ông cùng sống ở quê nhà của cha ông là thành phố Shimosuwa ở tỉnh Nagano. Cha ông mất lúc ông 12 tuổi. Sau đó, cả gia đình điều hành một nhà máy sản xuất bột Miso.

Khi còn trẻ, Ito Toyo thừa nhận ông không có hứng thú nhiều với kiến ​​trúc. Tuy là vậy nhưng cũng có ít nhiều ảnh hưởng từ ban đầu. Ông nội của Ito Toyo là một người buôn bán gỗ, và cha ông lại thích vẽ mặt bằng cho những ngôi nhà của bạn bè mình. Khi Ito Toyo còn là học sinh năm nhất trung học, mẹ ông đã nhờ kiến ​​trúc sư thời kỳ đầu của Chủ nghĩa Hiện đại, Yoshinobu Ashihara, thiết kế ngôi nhà của họ ở Tokyo. Kiến trúc sư Ashihara vừa trở về Nhật Bản từ Hoa Kỳ và đã làm việc cho văn phòng của kiến trúc sư Marcel Breuer. Ito Toyo chuyển đến Tokyo và học tại trung học Hibiya khi đang học năm thứ ba trung học cơ sở. Tại thời điểm đó, ông chưa bao giờ nghĩ mình sẽ trở thành một kiến trúc sư, niềm đam mê của ông là bóng chày. Khi theo học tại Đại học Tokyo, kiến trúc đã trở thành mối quan tâm chính của ông. Với đồ án tốt nghiệp của mình, ông đã đề xuất tái thiết Công viên Ueno và đã giành được giải thưởng cao nhất của Đại học Tokyo. Ito Toyo bắt đầu làm việc tại văn phòng Kiyonori Kikutake & Associates sau khi ông tốt nghiệp Khoa Kiến trúc của Đại học Tokyo năm 1965. Đến năm 1971, ông thành lập studio của riêng mình ở Tokyo và đặt tên là Urban Robot (Urbot). Năm 1979, ông đổi tên thành Toyo Ito & Associates, Architects.

Được biết đến với phong cách đặc trưng bởi sự nhẹ nhàng, vui tươi và cá tính, Ito Toyo đã cho ra đời một số công trình kiến ​​trúc rất sáng tạo. Ito Toyo cho rằng không chỉ tiện ích mà cả thị giác cũng rất quan trọng trong kiến ​​trúc. Sau khi tham gia phong trào Metabolist, Ito Toyo thành lập công ty riêng của mình và ban đầu ông tập trung vào việc thiết kế các dự án khu dân cư nhỏ hơn. Ngôi nhà mà ông thiết kế cho người em gái của mình hoàn toàn là màu trắng bên trong chỉ có vài ô cửa sổ đón ánh sáng xuyên qua với những hiệu ứng thú vị. Sau đó, ông lại tiếp tục thực hiện các dự án lớn hơn, trong đó có Tháp Gió ở Yokohama có màn trình diễn ánh sáng, Mediatheque ở Sendai trông giống như một thủy cung và cửa hàng hàng đầu Mikamoto Ginza 2 vui tươi ở Tokyo có thiết kế ngọc trai.

7 – 8. Sejima Kazuyo & Nishizawa Ryue

Sejima Kazuyo sinh năm 1956 tại tỉnh Ibaraki, là một kiến ​​trúc sư nữ người Nhật với phong cách thiết kế có nhiều yếu tố mang tính hiện đại như hình khối và bề mặt bóng bẩy. Cô có xu hướng thích thủy tinh và các vật liệu giống như thủy tinh trong công việc của mình.

Sejima Kazuyo tốt nghiệp Đại học Phụ nữ Nhật Bản năm 1979. Sau đó tiếp tục hoàn thành khóa học Thạc sĩ về kiến ​​trúc vào năm 1981 và làm việc tại Toyo Ito. Đến năm 1995, cô thành lập Công ty SANAA (Sejima and Nishizawa and Associates) cùng với Nishizawa Ryue. Sejima Kazuyo được bổ nhiệm làm Director of the Architecture Sector cho Venice Biennale. 

Nishizawa Ryue sinh năm 1966, đến từ Kanagawa, Nhật Bản. Anh tốt nghiệp Đại học Quốc gia Yokohama và là giám đốc công ty riêng – Văn phòng Ryue Nishizawa – thành lập vào năm 1997. Năm 1995, anh đồng sáng lập công ty thiết kế kiến trúc SANAA với kiến ​​trúc sư Sejima Kazuyo. Năm 2010, anh trở thành người trẻ nhất từng nhận được Giải thưởng Pritzker, cùng với Sejima.

Kiến trúc sư Nishizawa Ryue có phong cách thiết kế gắn bó mật thiết với thiên nhiên, kiến trúc của anh làm nổi bật thiên nhiên và hướng nhận thức của con người đến nó. Trong các dự án của Nishizawa Ryue sẽ thường thấy đất trống, xen kẽ với các loài thực vật phong phú có dạng biểu cảm. Mặt đất không được cắt tỉa cẩn thận hoặc quá cứng; cây không đồng đều, đa dạng tạo cảm giác tự nhiên và hơi lôi thôi, tạo nên cảm giác hoang dã và chân thực hơn. Ngoài ra, cách Nishizawa Ryue sử dụng các vật liệu thông thường như thép, xi măng, đá và kính để sáng tạo những các cấu trúc một cách điêu luyện mà không hề bám sát vào lý thuyết cũ kỹ rằng vật liệu nào chỉ nên dùng cho cấu trúc nào.

Công ty SANAA có các dự án trải dài khắp Châu Âu, Úc, Châu Á và Hoa Kỳ. Một số dự án nổi tiếng nhất của họ bao gồm: cửa hàng Christian Dior ở Omotesando (Tokyo) và Bảo tàng Nghệ thuật Đương đại Thế kỷ 21 (Kanazawa, Nhật Bản), Trung tâm Học tập Rolex (Thụy Sĩ) và Bảo tàng Nghệ thuật Đương đại Mới (Thành phố New York ).

9. Hara Hiroshi

Hara Hiroshi sinh năm 1936 là một kiến ​​trúc sư đã được đào tạo ở cả Nhật Bản và Hoa Kỳ. Ông nhận bằng Cử nhân, Thạc sĩ và Tiến sĩ tại Đại học Tokyo trước khi trở thành phó giáo sư tại trường. Ông đã xuất bản các bài tiểu luận lý thuyết về kiến ​​trúc, một trong những ấn phẩm nổi tiếng nhất của ông là “Thành phố rời rạc”.

Cấu trúc tự nhiên của làng xóm trên những hòn đảo Cyclades ở Hy Lạp hay trong những khu rừng nhiệt đới ở Nam Mỹ là những minh họa cho các ý tưởng của ông. Hara Hiroshi quan tâm tới chúng như “tiêu điểm của hành tinh”. Bên cạnh đó ông còn rất thích thú với các vật liệu công nghệ cao như nhôm và thép. Từ những ý tưởng, ông đã thổi chúng vào các tác phẩm thực tế của mình như: Yamato International Building năm 1987, Umeda Skycity 1993, Tổ hợp ga Kyoto ở Kyoto, Mái vòm Sapporo ở Sapporo. Ông nói: “Tôi thực sự thích những công trình thiết kế của tôi, nó xoá nhoà đường đi bao ngăn cách giữa thiên nhiên và kiến trúc”.

10. Kuma Kengo

Kuma Kengo được giới chuyên môn kiến trúc tôn trọng như một trong những kiến trúc sư đương đại nổi tiếng nhất Nhật Bản. Ông sinh năm 1954 tại Yokohama, sau này, ông chuyển đến thành phố New York, nơi ông theo học tại Đại học Columbia, cuối cùng trở thành giáo sư tại các trường đại học ở Hoa Kỳ và Nhật Bản. Ông thành lập Kuma Lab vào năm 2009 với sự hỗ trợ từ Đại học Tokyo. Kuma Lab là một phòng thí nghiệm nghiên cứu tập trung vào kiến ​​trúc và các lĩnh vực liên quan như tính bền vững và vật liệu kết cấu. Kuma tự mình lãnh đạo bộ phận này. Kuma Kengo đã tuyên bố rằng mục tiêu chính của ông ấy là khôi phục truyền thống của các tòa nhà Nhật Bản và diễn giải lại chúng cho thế kỷ 21. Sự kết nối giữa bên trong và bên ngoài được chú trọng rất nhiều trong các dự án của ông.

Các thiết kế của Kuma Kengo lấy cảm hứng lớn từ thiên nhiên. Đi ngược lại xu hướng thiết kế hiện đại với các công trình lớn đồ sộ từ bê tông cốt thép, thiết kế của Kengo Kuma thấm nhuần vẻ đẹp tự nhiên, tinh tế, dẻo dai, nhấn mạnh vào sự sáng tạo, hài hòa với con người và khung cảnh xung quanh. Triết lý hòa hợp, “lấy nhu thắng cương” thể hiện rõ trong từng công trình và ông cũng là một trong số ít kiến trúc sư luôn giữ được bản sắc cá nhân một cách nguyên vẹn trong các tác phẩm của mình.

Các thiết kế của Kuma Kengo sở hữu một sự đơn giản nhất định nhưng luôn nổi bật và khiến người đi đường chỉ muốn dừng lại và ngắm nhìn. Ông đã thiết kế một số bổ sung mới tuyệt vời nhất của Tokyo như: Trung tâm Thông tin Du lịch ở Asakusa, Bảo tàng Nezu, Starbucks Reserve Roastery ở Nakameguro và La Kagu ở Kagurazaka. Ở Saitama, Kuma đã thiết kế Thị trấn Tokorozawa Sakura trong tương lai. Kuma Kengo gần đây đã có một số hoạt động nổi tiếng trên toàn thế giới trong Thế vận hội Tokyo 2020, khi ông chịu trách nhiệm thiết kế Sân vận động Quốc gia Nhật Bản ở Shinjuku (Tokyo), nơi tổ chức Lễ khai mạc cùng các sự kiện khác.

Như vậy, chúng ta đã cùng tìm hiểu về 10 kiến trúc sư người Nhật tài ba nhất. Tất cả họ không chỉ tài năng mà còn không ngừng tiến bộ để có được danh tiếng như ngày hôm nay. Nếu du khách có hứng thú khám phá những kiến trúc độc đáo cũng như tìm hiểu thêm về các kiến trúc sư tài ba ở “xứ Phù Tang”, hãy Book Tour Nhật Bản của chúng tôi nhé!