Naniwaya – cửa hàng bánh Taiyaki lâu đời nhất “xứ Phù Tang” với lịch sử 113 năm

Cửa hàng Naniwaya ở Nhật Bản với lịch sử 113 năm là cái tên không thể bỏ qua khi muốn khám phá về nguồn gốc, những đặc trưng của món bánh Taiyaki quyến rũ. Taiyaki có hình dạng chú cá với nhân đậu đỏ ngọt ngào đã trở thành một nét văn hóa ẩm thực độc đáo của “xứ Phù Tang”. 

Nhắc đến ẩm thực Nhật Bản, người ta nghĩ ngay đến Sushi, trà đạo, các loại bánh vô cùng bắt mắt. Nằm trong Top 5 món ăn đường phố phổ biến nhất của “xứ Phù Tang”, Taiyaki là một trong những loại bánh được người dân Nhật vô cùng yêu thích.

“Taiyaki” trong tiếng Nhật có ý nghĩa là “bánh cá tráp nướng”. Thêm nữa, hình thức của loại bánh này cũng rất giống một chú cá được nướng vàng. Có khá nhiều câu chuyện khác nhau về nguồn gốc của loại bánh này, nhưng nhiều người cho rằng Taiyaki xuất hiện lần đầu tiên vào năm 1909 tại một cửa hàng đồ ngọt tên là “Naniwaya” ở Tokyo.

Ra đời vào năm 1909, cửa hàng Naniwaya tại Azabu-Juuban, quận Minato, Tokyo “ghi điểm” với du khách nhờ chiếc rèm Noren viết dòng chữ “元祖たいやき” (Ganso Taiyaki), nghĩa là “người tiên phong làm ra bánh Taiyaki”; chính nó đã cho thấy lịch sử lâu đời của cửa hàng.

Hai anh em sáng lập nên Naniwaya xuất thân từ Osaka nên họ đã lấy tên cũ của Osaka là Naniwa để đặt cho cửa hàng. Ban đầu, họ tiến hành kinh doanh ở hai địa điểm tại Tokyo gồm Kudan và Nihonbashi với các món như: mì xào Yakisoba và một số món ăn nhẹ khác; cùng với các loại đồ ngọt truyền thống như: đá bào Kakigori, Anmitsu (gồm thạch, đậu đỏ Azuki, đậu Hà Lan, trái cây, kem và siro) mà hiện nay vẫn còn được phục vụ tại tầng 2 của cửa hàng ở Azabu-Juuban.

Những người sáng lập nên Naniwaya khá nhạy bén trong kinh doanh, do vậy, họ đã nhanh chóng xây dựng chuỗi hệ thống kiểu nhượng quyền ở khắp Tokyo. Đỉnh điểm đã có tới 150 cửa hàng, nhưng số lượng dần suy giảm khi Nhật Bản bước vào Thế chiến thứ hai. Cửa hàng chính tại Kudan, Tokyo cũng theo đó chuyển về địa chỉ hiện tại ở Azabu-Juuban vào khoảng năm 1948.

Đây hóa ra lại trở thành bước ngoặt quan trọng của cửa tiệm. Vào lúc bấy giờ, tại Azabu-Juuban, đối diện Naniwaya có một cửa hàng mì Soba rất nổi tiếng. Sau khi thưởng thức xong món mì ở đây, các vị khách quen thường ghé mua đồ ngọt Wagashi tại các cửa hàng gần đó như: Mamegen hay Kibundou, hoặc tạt qua Naniwaya để mua Taikyaki mang về nhà. Azabu-Juuban cũng tiếp giáp với một khu dân cư sang trọng, đẳng cấp nên nhiều vị khách quen của cửa hàng Naniwaya là các nghệ sĩ, vận động viên, doanh nhân nổi tiếng. Nhờ vậy, tiếng tăm của cửa hàng chẳng mấy chốc nổi như cồn.

Như được số phận định sẵn, một bài hát xuất hiện trong chương trình thiếu nhi vào năm 1975 đã tạo nên sự bùng nổ cho món bánh Taiyaki và đưa cửa hàng Naniwaya trở thành điểm đến số một với những ai muốn thưởng thức loại bánh này. Bài hát mang tên “およげ!たいやきくん” (Oyoge! Taiyaki-kun) với lời ca về một chiếc bánh Taiyaki chạy trốn, tìm về tự do ở biển sau khi tranh cãi với ông chủ cửa hàng nơi nó ra đời. 

Nhờ độ phủ sóng của chương trình, khách hàng xếp hàng dài bên ngoài cửa hàng trước cả giờ mở cửa, đưa Naniwaya trở thành một cái tên quen thuộc. Hiện nay, có gần 10 chi nhánh của Naniwaya tại Tokyo và các thành phố khác ở Nhật Bản do những nhân viên lâu năm của cửa hàng thành lập.

Một điều thú vị là các thành viên của ban nhạc rock Aerosmith huyền thoại chính là fan trung thành của Naniwaya và luôn ghé cửa hàng mỗi khi họ lưu diễn tại Nhật Bản. Họ thậm chí còn đặt bánh khi đang biểu diễn tại Osaka, do vậy chi nhánh của Naniwaya ở Osaka còn vận chuyển nguyên liệu và vỉ nướng đến địa điểm tổ chức buổi biểu diễn để nướng bánh Taiyaki tại chỗ.

Vậy điều gì khiến cho bánh Taiyaki của cửa hàng Naniwaya gây được sức hút lớn đến như thế? Câu trả lời nằm ở phần nguyên liệu mà cửa hàng Naniwaya sử dụng, đó chính là phần nhân đậu đỏ ninh đường (Anko). Cửa hàng sử dụng loại đậu đến từ Tokachi của Hokkaido, vùng sản xuất đậu đỏ trứ danh. Trong khi đó, bột bánh được làm đơn giản hơn: bột mì pha loãng với lượng nước cần thiết để tạo nên một lớp vỏ mỏng bọc ngoài nhân bánh.

Điều đặc biệt hơn cả, bánh Taiyaki của cửa hàng Naniwaya được nướng riêng lẻ từng cái nên chúng sẽ có chút khác biệt. Taiyaki giống như một chú cá tráp, việc nướng từng chiếc bánh riêng lẻ giống như cá được bắt bằng lưỡi câu và ít bị xây xước, trong khi bánh được nướng chung ở khuôn lớn lại giống như nhiều con cá bị mắc kẹt trong lưới. Bánh Taiyaki được nướng cẩn thận từng cái sẽ có hương vị ngon hơn, mỗi cái lại có đôi chút khác biệt so với chiếc tiếp theo.

Về cách thưởng thức bánh cũng có một cuộc tranh luận sôi nổi rằng nên ăn phần đầu đầy nhân hay phần đuôi giòn tan trước. Thực tế, Taiyaki là món ăn vặt bình dân nên sẽ chẳng sao nếu ăn ở phần nào trước. Tuy nhiên, độ nóng của phần nhân Anko sẽ lấn át vị ngọt của bánh nên tốt nhất vẫn là đợi cho bánh nguội bớt. Với những người có kinh nghiệm thưởng thức Taiyaki, họ thường bẻ bánh làm đôi và đặt xuống cho chúng nguội đi một chút. Taiyaki khá hợp khi thưởng thức cùng trà xanh, hay sữa lạnh cũng ngon không kém, giống như ăn bánh Anpan cùng với sữa. Nó quả thật là sự kết hợp hơn cả tuyệt vời.

Có thể nói, cửa hàng Naniwaya đang là thủ lĩnh trong làng bánh Taiyaki. Mặc dù, Taiyaki có thể xếp ở hạng cuối trong số các loại đồ ngọt Wagashi tinh xảo nhưng những người thợ ở Naniwaya vẫn vô cùng tự hào về nghề của mình và tiếp tục làm việc chăm chỉ để làm ra những mẻ bánh thơm ngon. Nếu du khách chưa từng nếm bánh Taiyaki được nướng riêng từng chiếc, đừng quên thử chúng tại cửa hàng Naniwaya khi có dịp du lịch Nhật Bản nhé! Chắc chắn du khách sẽ tìm ra sự khác biệt.